Như cây đã khô - một bài hát , nhiều bài thơ .

Ca từ bài "Như cây đã khô" viết để tưởng niệm một người anh và là một người bạn : nhà báo , nhà thơ Đặng Ngọc Khoa , phóng viên báo Thanh Niên , đã hình thành sau khi đọc tập thơ của anh do thân hữu sưu tầm , tập hợp lại sau khi anh mất . Đây cũng là ca khúc mà ca từ được viết ra từ rất nhiều bài thơ .của một tác giả cho đến bây giờ .

Anh  Đặng Ngọc Khoa không có bài thơ "Như cây đã khô" , đó chỉ  là một câu trong bài "Mồ hôi ơi":

 "... đã lâu rồi , ta đã quên
quên mồ hôi người rất mặn
giờ gặp một người bạn cùng thời đang bốc hàng ở ga lớn
như gặp lại một điều chi

đã bao năm rồi ta không đẩm lại mồ hôi
những đoạn đời gian khổ ta không nhớ
chỉ điều này ta biết rõ
ta như cây đã khô"

 
        Đoạn đầu phiên khúc 1 của bài hát "Như cây đã khô"

"Ơi trái tim bí ẩn
Chiếc lá xanh lạ lùng

Làm sao biết được
Những gì người riêng mang"

 Là nguyên văn một đoạn đầu trong bài "Lời cỏ lá"

 Thơ anh thường hay dự cảm về cái chết , nhưng câu thơ trên thật lạ lùng , hình ảnh chiếc lá xanh ví như một người chết trẻ , câu thơ đang nói về trái tim bỗng dưng lại chuyển sang nói về chiếc lá xanh .

 Bài "Lời cỏ lá" anh viết tiếp :

"Có phải chăng , phải chăng
Thiên nhiên xanh thầm nhắc

Muốn mở trái tim khác
Chìa khóa trái tim mình"

 Một trải nghiệm của người viết được diễn đạt trong trẻo mà nhẹ nhàng .

Đoạn bài hát tiếp trong phiên khúc 1 :

"Như cây đã khô
Như con suối cạn
Biết ngày không trở lại
Đi như lo sợ trời khuya"

được lấy ý từ một từ  " trời khuya " trong bài "Đêm Hòa Nhơn"

 "Ngày mai anh gửi niềm vui
Ở lại cùng cành phượng đỏ
Nếu em có xuôi về phố
Nhớ đi sớm kẻo trời khuya
Nhớ đi sớm kẻo trời khuya ..."

 Một bài thơ nữa được sử dụng là bài "Về lại"

 "Thôi ta về lại với ta
Cùng vần trăng khuyết trăng tà trăm năm
Đất quê thơm một chỗ nằm
Chỏng tre mẹ bện mẹ chằm cho ta

 Đêm nằm nghe tiếng quê nhà
Tiếng sông chảy sáng tiếng gà gáy trăng
Tiếng đời ta , tiếng tật nguyền
Ngứa rang cuống họng , muộn phiền dài thêm ..."

 

Sửa một từ " đêm " thành " đi " để viết thành câu:

 "Biết ngày không trở lại
Đi nằm nghe tiếng quê nhà"

 Mộ anh giờ nằm cạnh bên mộ mẹ anh tại ngay quê nhà. Một bài thơ có câu giờ khắc ngay mộ anh "Không trái tim ai ngừng đập trên đời"

 "Có một ngày như thế trái tim tôi
trươc cái chết lẽ nào sợ hãi

ngực con tôi trái tim trao lại
không trái tim ai ngừng đập trên đời ..."

Viết trong phiên khúc 2 :

"Ơi trái tim bí ẩn
Chiếc lá xanh lạ lùng

Chỉ còn lời nhắn nhủ
Không trái tim ai ..."

Và những câu thơ gợi nhiều kỷ niệm , lúc còn sống chuẩn bị đi làm từ thiện tại Măng Đen , anh viết và đọc ngay tại quán Văn , với lối nói rất "Tây nguyên" :

"Cái tay buồn vì không ai nắm
cái chân buồn vì nhớ con đường

cái bụng đau như con suối cạn
cái ngực bồi hồi vì nhớ Măng Đen"

 Đã được chuyển thành đoạn điệp khúc của bài hát:

 "Anh giờ đây cây đã khô
Anh giờ đây con suối cạn
Tôi giờ đây buồn như bàn tay không ai nắm
Như bàn chân nhớ con đường"

 

Để nghe bài hát mời các bạn bấm vào nút play dưới đây .

 

 

Mời bạn ghé thăm và khám phá văn hóa châu Phi tại  : http://matnachauphi.com

Back To Top