Một vài ca khúc phổ thơ được ưa thích .

Thấp thoáng tuổi thơ tôi trên cánh đồng 

Nhạc Diệp Chí Huy 
Lời thơ : Văn Công Hùng 

  • Văn Công Hùng
    2/24, 3:58pm

    HỒI ỨC RƠM RẠ

    Chiều ngoại thành mỏng tang như lụa
    khói đồng lơ mơ mắc võng cánh diều
    rơm rạ nồng nàn chống chênh hồi ức
    trâu nghênh sừng đón gió. Trăng lên

    thấp thoáng tuổi thơ tôm cua ốc nướng
    quần đùi chân đất ngây ngấy bùn non
    có em tóc ngắn tròn môi thổi lửa
    căng mỏng nâu non zôn zốt mắt nhìn

    cỏ mềm như đất ru ngủ ban trưa
    em gánh mùa về rơm vàng như nắng
    nón trắng ngập ngừng triền đê tóc rối
    có một ánh mắt cánh buồm xa xăm

    cánh buồm ấy giờ xa rồi
    nón trắng không ai đội nữa
    chỉ còn mùi thơm rơm rạ vĩnh cữu thời gian

    và tôi chiều nay
    trước cánh đồng lộng gió tự ru mình
    cọng rơm ngày nào gầy guộc trên tay...

 

Quê quán ơi 

Thơ : Hồ Sỹ Bình 

Mộng mị quanh đời

Gửi Vỏ Thìn, Thái đào, Sanh, An và Kiều Minh



Phố thi xuôi về nơi khúc sông nhỏ, mùa xuân
đánh rơi dưới chân cầu cũ , lấm tấm những hạt vui,
những dấu buồn khuất lấp.
*
Hoa cải vàng bao nghìn thu
cũng một màu thảng thốt.
Mưa bụi bay tháng giêng ơi
một chiều không đổi.
*
Vẫn là một màu sương ấy, bập bùng trong trái tim
rung như quả lắc, mập mờ một điều rất mới.
Hiu hắt triền đê bóng chiều hấp hối.
Chợt ngại ngần muốn hỏi
Khế trong vườn hoa tím chưa em ?
*
Ta phiêu dạt cũng là điều bất đắc
như cây đổi mùa, gió lộng triền sông.
Cũng như em mưa nắng đã vô thường, 
cầm trên tay biết lá rụng về đâu.
Về đâu , về đâu
một thời tăm tối
vàng lạnh môi người
vời vợi...
*
Và mộng tưởng bao giờ cũng thực
mà đời chẳng khi nào là mộng
nên ta cứ về
đứng đợi dưới trời sao...
*
Phố phường bao năm phập phờ ngơ ngác,
ẩn ức lòng mình hoài tiếc một thời xa.
Những đợt sóng vọng âm của ngày bảo rớt,
gửi cho ai niềm ái ngại phía dòng sông.
*
Đêm thiếu ngủ trở hoài cơn gió hú
Đợi ngày về mê mãi tháng năm trong
*
Mà thôi, ta chỉ là khách bao lần trở lại
Nặng lắm lòng mình chẳng dám nhìn ai
Khách thì lạ mà đời thì xuôi ngược
thì trách chi mưa nắng bên thềm.
*
Sao lại thế, nỗi hương quan bong bóng,
hoa cỏ dửng dưng cả trời mây tím tái.
*
Quê quán ơi, bao lần trở lại
cũng chỉ để mà đi
*
Biển nhớ sông
sông lại nhớ đầu nguồn
Ngồi trước biển cứ nhắc về núi
Ở non cao đăm đắm phía đồng bằng
Mưa rát mặt một thời cổ xứ
*
Ừ bạn cũ cứ về đây quanh chiếu rượu
Ba mươi năm mộng rớt giữa giang hà
Câu thơ cũ bạn đọc như sóng dội
Ta mềm môi theo cuộc ta bà.
*
Vẫn là nắng của một thời mây trắng
Hơn nữa đời chưa đi hết chiêm bao
Hoang hoải quá những ngày xưa đối bóng
Tìm nhan sắc mà kể chuyện tang bồng.
*
Tóc bạc rồi, sông nước cũng đầy vơi
Bạn cười vui như lão ngoan đồng
Ta muốn khóc đã thèm chiều ly biệt
Sợ có ngày bạn cũ cũng thưa dần
*
Dẫu có biết ngàn trùng sau núi dựng
Ta rong chơi đến bữa sẽ quay về
Này tóc tiên nét kiều xưa phủ dụ
Để đời ta huynh đệ cứ sum vầy.

Chỉ còn lại cơn mưa

Nhac : Diệp Chí Huy
Lời thơ : Giang Tuấn Đạt

Mưa

Chỉ còn lại cơn mưa
Ngang qua chiều mùa hạ
Đã từ biệt nhau chưa
Sao em đi vội vã?

Cũng là cơn mưa này
Ngày xưa mình gặp gỡ
Bây giờ chỉ còn đây
Những nỗi buồn rất cũ.

Ngỡ chỉ là giọt nước
Thoảng rồi sẽ qua mau
Nhưng ai mà biết được
Tạnh rồi mới thấy đau.

Giá mà tôi có thể
Ước những gì ngày xưa
Chỉ ồn ào thoáng chốc
Giống như là cơn mưa.

Xin cho tôi bình yên
Lời thơ : Vũ Thanh Hoa

 

NĂM PHÚT

cho tôi bình yên năm phút
dõi theo vệt nắng cuối chiều
thoáng gió rung ngàn lá đổ
một ngày còn lại bao nhiêu…

cho tôi bình yên năm phút
chẳng buồn mà cũng không vui
lãng đãng theo làn mây trắng
thì thầm tôi với mình tôi

cho tôi bình yên năm phút
thả con thuyền giấy chơi vơi
trôi xuôi về nơi xanh thẳm
xa xưa thức giấc bồi hồi

cho tôi bình yên năm phút
giữa đời xoay những vòng xoay
ngẩn ngơ những gì được mất
tôi gặp chỉ với một tôi

Khúc Vu Gia 

Thơ  Trần Trình Lãm

Khúc chiều Vu Gia 

Sông mùa cạn phơi trần triền cát
Những ruộng dâu và ngô hát lao xao
Thuyền ai cắm con sào bến vắng
Ta mơ say trong nắng vỡ nhạt nhoà

Em có về tắm gội nước Vu Gia
Nơi mẹ gánh tưới vườn cau bên lở
Chiều giăng xuống vai trần em tầm tả
Ta bên bồi ngong ngóng mắt phù sa

Qua hết buổi hè lại gặp buổi mưa
Sông cứ chảy quanh co ngàn kiếp trước
Ta chờ em vẫn đôi bờ cách biệt
Mấy lần sang mà cứ trễ chuyến đò

Điệu lý quê mình ai đợi để ai về
Mây giăng thấp tóc thề xiêu lưng núi
Em vẫn đấy vườn xa xanh quá đỗi
Ta gieo mùa thương nhớ khúc Vu Gia.

Như cây đã khô

Phỏng thơ : Đặng Ngọc Khoa trong tập thơ Đa Mang .

HÃY CHƠI TRỐNG DJEMBE D.FOLA ĐỂ CẢM NHẬN  ĐIỀU MỚI MẺ VÀ THÚ VỊ TRONG ÂM NHẠC .

Back To Top