Râu ơi

Anh Vĩnh Bình khi còn sống thường được gọi thân mật là Bình Râu . Bài thơ này của chị Hồ Thủy Thủy viết sau khi anh Vĩnh Bình qua đời và gửi cho Nghêu Ngao .

Tôi muốn gào lên- RÂU ơi
Nhưng sao uất nghẹn chặn lời trên môi?
Tin RÂU về cõi xa xôi
Như ai bóp nghẹt tim tôi từng hồi

Trần gian RÂU dứt nợ rồi
Nhưng người ở lại không thôi ngậm ngùi
Ngoài kia trời cũng sụt sùi
Sầu kia ai gút thành nùi trao nhau?
 
Kiếp người chìm nỗi qua mau
Công danh- sự nghiệp- trước - sau cũng về
Nhưng sao lòng vẫn ê chề?
Thương RÂU lận đận- chán chê sự đời
 
Bây giờ dương thế tách rời
Cõi âm lên tiếng gọi mời hồn RÂU
RÂU ơi! Chị khấn- chị cầu
RÂU về tiên giới- hồn đầu Phật gia!
Back To Top